Ba tôi

Ba tôi

Tác giả: Nguyễn Thị Diệp Mai
Giá bìa: 21.000 VNĐ
Lượt đọc: 1561
Đánh giá:
(00 )

Chia sẻ Sách

Giới thiệu

Má cứ để ổng đi! - Tôi hấm hứ - Ổng đợi ngày này mấy chục năm rồi, cản đản làm gì.

Thấy cái mặt chù ụ của tôi, má đang định nói tiếp, đành buông tiếng thở dài. ông ta im lặng mặc áo mưa. Vẫn thái độ nhẫn nhịn cam chịu thấy mà ứa gan. Không biết từ hồi nào mỗi khi có đụng chạm tới chuyện đó, tôi thì nhảy cồ cồ lên, ổng thì cứ nín thinh ẩn nhẫn như một ông đạo đang tháng chay tịnh vậy.

Mặc xong cái áo mưa kiểu ba-đờ-xuy cũ mèm, ổng lẳng lặng dắt xe ra sân nổ máy. Ông ta quay lại nhìn má tôi như nói: "Anh đi nghe! Ði coi thiệt hông rồi về liền".

Dù không có tiếng nói nào phát ra nhưng má tôi như hiểu hết, gật đầu tán thành. Chiếc Magic cũng cũ sì như cái áo, nổ máy ù ục rồi lao vào màn mưa giăng đặc.

Chỉ chưa đầy hai phút, ổng và chiếc xe mất dạng. Tiếng máy chìm lịm trong tiếng mưa. Con Bé Tư đang cầm cuốn tập học bài, bỏ xuống, thở ra bất nhẫn:

- Ba làm vậy cũng là vì chị. Sao chị Hai ác với ba quá vậy?

Tôi quay lại sừng sộ:

- Ba của mày chứ đâu phải của tao. Ổng làm vậy vì muốn chứng minh mình là người đàng hoàng chứ đâu phải vì tao.

- Hai đứa đừng cãi nhau nữa! - giọng má tôi méo đi như van xin - Trời mưa lớn vầy mà đi tới tận Ba Hòn! Ba của tụi bây mới bịnh xong.

- Ôi, xì... ! ổng là bác sĩ, má lo gì.

Nói thì nói vậy chớ thấy mắt má ướt rượt, cái cục lửa trong bụng tôi hạ ngọn liền.

Từ hồi má sanh thằng Bé Ba, rồi con Bé Tư tới giờ tôi chưa một lần kêu ông ấy bằng ba hay dượng. Trước mặt khách lịch sự thì "ổng này, ổng nọ" cho qua chuyện.

Ngày ba tôi mất tích tôi đã bảy tuổi. Ngày ông ấy về nhà ở luôn với má, tôi chín tuổi rồi. Má đẻ thằng Bé Ba, lúc tôi mười tuổi. Tôi đã ghét cay ghét đắng ai tới nhà tôi hỏi: "Ba đâu rồi Bé Hai?". Tôi cộc lốc: "Chết rồi". Người ta lắc đầu: "Không phải, dượng con kìa?"...

Tại có mặt ổng trong nhà mà người ta quên mất ba của tôi. Má tôi cũng quên ba tôi rồi. Chỗ ba tôi nằm với má giờ để cho ổng nằm. Chính giữa chiếu hồi trước là chỗ tôi nằm với ba má giờ là thằng Bé Ba, rồi con Bé Tư. Tôi ấm ức, lúc đầu còn khóc, sau chỉ ngồi chầm dầm. Bà nội hồi còn sống ôm tôi ra mái chái sau nhà, để lên võng. Hai bà cháu đưa nhau. Nội nói, đừng có làm vậy má con buồn lắm Bé Hai. Dượng của con tốt lắm, tốt như ba con hồi đó vậy, con kêu bằng ba đi...

_Trích đoạn_

Bình luận

0122xxxx121

07/11/2014

Hay

Gửi Bình luận

Sách cùng thể loại

Sách cùng tác giả

Thông báo !

Quý khách đã hết thời gian xem thử. Để xem tiếp quý khách vui lòng mua hoặc đăng ký gói.