icon homearrowSách nóiarrowTruyện
Đồng Đội
Đồng Đội
(*) Quý khách chưa đăng nhập, vui lòng đăng nhập (hoặc đăng kí MIỄN PHÍ) để được nghe nhiều hơn.

Giới thiệu

Bố tôi dắt một ông già từ đâu về, đúng vào hôm 30 tết. Bố bảo, gặp bác ấy ở ngoài đường, cùng là đồng đội khi còn đánh Mỹ, có nhiều duyên nợ với nhau nên đón về ở cùng. Tôi nhìn ông cụ, mọi thứ đều đen nhẻm, đôi mắt không còn thần thái của người tinh tường. Lúc thì lờ đờ như mắt người đang buồn ngủ, khi vô hồn như mắt của manơcanh. Nhìn vào đó tôi không hiểu ông cụ đang nghĩ gì nhưng tôi đoán chắc ông đã từng nằm vật vờ ngoài bờ đường hay trong một xó chợ nào đấy nên tóc ông mới bết lại như mớ len bị nhầu trong bùn đất. Người ông cũng chẳng hơn gì, như trát đất, ruồi nhặng theo vào bâu quanh. Bố dắt ông cụ ngồi xuống ghế, tôi phát hoảng, cái nệm ghế trắng tinh vừa mới mua về diện tết mà để cái mông kia đặt lên thì còn gì là đệm. Tôi lao đến toan ngăn bố lại nhưng bố quắc mắt nhìn tôi, ánh nhìn như có lửa. Miễn cưỡng ngồi xuống ghế đối diện, tôi chất vấn:

 
- Con cái của ông ấy đâu? Sao bố phải đón về thêm rách việc. Tết nhất đến nơi rồi.
 
Ông cụ thọc tay vào túi áo moi ra cái cốc thuỷ tinh đã vỡ một nửa miệng dí vào mặt bố tôi:
 
- Cho xin cốc nước!
 
Bố tôi nhẹ nhàng:
 
- Để em lấy cốc khác cho anh uống, cái này bẩn rồi bỏ đi anh ạ!
 
- Em xin anh, em khát lắm rồi, cho em xin chút nước thôi mà. Em không ở đây lâu, làm bẩn nhà của anh đâu.
 
Bố tôi vội lấy cốc rót nước đưa tận tay ông cụ. Ông cụ gạt phăng chiếc cốc xuống nền nhà vỡ toang. Đôi mắt đầy hoảng hốt, ông luống cuống:
 
- Nước đái, nước đái, tôi không uống đâu.

Bình luận

84126xxxx068

12/11/2014

hay qua

thuyan@lemonmedia.vn

24/10/2014

hay

Gửi Bình luận

Sách cùng thể loại

Sách cùng tác giả