- Sách Lịch Sử
- Sách Thiếu Nhi
- Văn Hóa – Xã Hội
- Phiêu Lưu – Viễn Tưởng
- Kiếp Hiệp – Cổ Trang
- Kinh Doanh – Đầu Tư
- Chăm Sóc Sức Khỏe – Làm Đẹp
- Nhân vật - Sự kiện
- Truyện Cổ Tích – Ngụ Ngôn
- Thơ – Tản Văn – Tùy Bút
- Tiểu Thuyết Tình Cảm Lãng Mạn
- Ngôn Tình
- Kỹ Năng – Sống Đẹp
- Truyện Ngắn – Bút Ký
- Sách Nuôi Dạy Con
- Trinh Thám – Kinh Dị

Giới thiệu
Chia tay rồi tôi mới thấy thương chị tôi quá! Trước khi đi mấy hôm, chị nhờ tôi đem quyển lưu bút vô trường đưa cho anh Nhơn để nhờ anh và bạn bè thân thiet mỗi người viết cho chị vài dòng làm kỷ niệm.
“À, hay mình đi lục quyển lưu bút coi người ta viết cho chị những gì trong đó?”. Tôi chợt có ý nghĩ tò mò và đi lục lọi trong tủ sách của chị... Đây rồi, quyển tập bìa xanh, in hình cầu thủ bóng đá Hồng Sơn của đội Thể Công - một thần tượng của chị. Lật vào trang trong tôi hơi bất ngờ bởi tuồng chữ quen thuộc của thầy Phương. Lâu lắm rồi tôi với chị không gặp lại thầy. Tôi lại ganh tị bởi thầy Phương vẫn dành cho chị những lời lẽ thương mến nồng nàn. Nhớ hồi còn học lớp một, trong giờ ra chơi, thầy Phương đưa tay vẫy chị Thắm lại gần. Thầy nói: “Mơi chủ nhật, thầy nhờ Thắm hái giùm thầy mớ rau má được hôn?”. Nhìn nét mặt chị Thắm tươi cười hớn hở, tôi òa khóc. Thầy Phương tròn mắt ngạc nhiên không hiểu chuyện gì. Một lát, chợt nhận ra, thầy dịu dàng nói: “Ờ ờ, tại thầy quên! Vậy thầy cũng nhờ em Tươi hái cho thầy một mớ rau má thật to nữa nghen!”. Tôi sung sướng, dạ rân.
Bình luận