- Sách Lịch Sử
- Sách Thiếu Nhi
- Văn Hóa – Xã Hội
- Phiêu Lưu – Viễn Tưởng
- Kiếp Hiệp – Cổ Trang
- Kinh Doanh – Đầu Tư
- Chăm Sóc Sức Khỏe – Làm Đẹp
- Nhân vật - Sự kiện
- Truyện Cổ Tích – Ngụ Ngôn
- Thơ – Tản Văn – Tùy Bút
- Tiểu Thuyết Tình Cảm Lãng Mạn
- Ngôn Tình
- Kỹ Năng – Sống Đẹp
- Truyện Ngắn – Bút Ký
- Sách Nuôi Dạy Con
- Trinh Thám – Kinh Dị

Giới thiệu
Tôi tin rằng, đến tuổi bảy mươi như nhà thơ Anh Phương bây giờ, chúng tôi chẳng thể khỏe được như ông. Sức khỏe của ông làm nhiều người thèm muốn. Da đỏ au, bắp thịt rắn chắc, đôi mắt vẫn tinh tường, có lần ông nói: Tớ chấp ba cậu đánh vật với mình tớ!. Giọng ông sang sảng, đầy vẻ tự hào. Và ông có quyền tự hào với sức khỏe của mình.
Buổi sáng,ông dậy từ lúc mặt trời còn ngủ trong sương mỏng. Chạy bộ hai ba cây số dọc bờ biển, nhiều chàng trai 30 còn lẽo đẽo theo ông. Tắm táp xong, ông ăn lót dạ rất nhẹ rồi làm bát nước chè xanh. Ông không bao giờ đụng đến cà phê, thứ ấy theo ông tim phải làm việc quá mức. Bia rượu chẳng bao giờ ông dùng, ông cho là thứ làm trí nhớ giảm sút, gan bị nhiễm độc. Là nhà thơ với những bài thơ tình tuyệt tác nhưng ông lại không lòng thòng em út, dù vợ ông, một bà lão xấp xỉ tuổi ông, lưng đã gù, tóc bạc như cước, đi bên ông cứ như chị bên em. Có một lần trong bữa liên hoan, thấy ông không uống rượu, tiệc tan không thấy ông theo mọi người đi hát karaokê, cánh thanh niên đùa ông: Theo tôi, anh nên chết quách đi cho rảnh. Rượu không, trà không, đàn bà cũng không, anh sống làm gì...! Ông chỉ cười, trả lời bằng một câu thường trực cửa miệng: Sức khỏe là trên hết!
Sách cùng thể loại
-
Những năm tháng yêu lầm P2
-
Café Với Người Nổi Tiếng
-
Phần 2 - Phía Đông Mặt Trời
-
Phần 1 - Phía Đông Mặt Trời
-
Nơi Trái Tim Trở Về
-
Giã Từ Nước Mắt
-
Tình Yêu Cuối Cùng
-
Đường Cùng - Nơi Khởi Đầu Cho Cuộc Sống Mới
-
Chuyện Tình Dưới Nhành Cây Tầm Gửi
-
Thiên Đường Đã Hết Chỗ - Những Câu Chuyện Hài Hước Đặc Sắc
Bình luận