- Sách Lịch Sử
- Sách Thiếu Nhi
- Văn Hóa – Xã Hội
- Phiêu Lưu – Viễn Tưởng
- Kiếp Hiệp – Cổ Trang
- Kinh Doanh – Đầu Tư
- Chăm Sóc Sức Khỏe – Làm Đẹp
- Nhân vật - Sự kiện
- Truyện Cổ Tích – Ngụ Ngôn
- Thơ – Tản Văn – Tùy Bút
- Tiểu Thuyết Tình Cảm Lãng Mạn
- Ngôn Tình
- Kỹ Năng – Sống Đẹp
- Truyện Ngắn – Bút Ký
- Sách Nuôi Dạy Con
- Trinh Thám – Kinh Dị

Giới thiệu
Hôm ấy, một hôm về cuối mùa đông, cách đây độ hơn mười năm, trời xế chiều, tôi mới đến nhà cụ Thượng Lão Việt. Cái nhà mới lạ làm sao! Nó là một túp lều tranh lụp xụp, đầy cảnh thê thảm, nhưng lại có vẻ vui vẻ. ở gian bên này khách khứa tấp nập. Người ta cười cười nói nói sốt sắng đợi hơi thở cuối cùng của ông cụ già. Cụ Thượng nằm to vo trên chiếc giường tre trong gian bên kia. Mặt cụ ngoảnh vào bức vách. Lưng cụ uốn gù con tôm. Bức chăn dạ đỏ phủ trên mình đã hóa màu gạch non vừa vặn đậy kín từ vai đến gối. Cái đầu trắng xóa và đôi bít tất thủng gót đeo ở cổ chân đều bị để lộ ra ngoài. Cánh dại che ở trước cửa chỉ còn lơ thơ vài nan. Gió Bắc tự do đưa mãi hơi lạnh từ ngoài sân vào vách. Mấy cục củ tre nhóm trên đống trấu cạnh giường đã hết ngọn lửa, khói đang nghi ngút tỏa khắp nhà. Cụ Thượng từ từ mở hai bàn tay gầy guộc khoác nhau ở đằng sau gáy, nặng nhọc trở mình ra ngoài, chào tôi bằng hai con mắt cảm động khi tôi rón rén ghé vào giường cụ, và sẽ lên tiếng hỏi cụ.
Bình luận