Hạnh Phúc Không Quá Muộn Màng

Hạnh Phúc Không Quá Muộn Màng

Tác giả: Danielle Steel
Giá bìa: 60.000 VNĐ
Lượt đọc: 1016
Đánh giá:
(00 )

Chia sẻ Sách

Giới thiệu

Sarah Anderson rời văn phòng làm việc lúc chín giờ ba mươi sáng thứ ba, tháng sáu, để đến gặp Stanley Perlman lúc  mười giờ. Nàng vội vã ra khỏi tòa cao ốc ở One Market Plaza, bước ra lề đường, gọi taxi. Như mọi khi, nàng  nghĩ có lẽ hôm nay là lần cuối cùng nàng gặp ông ấy. Ông   ấy thường nói vậy. Còn nàng thì mong ông sống mãi, mặc   dù ông luôn luôn phản đối và dù thời gian hữu hạn. Công ty   luật của nàng đã giải quyết công việc của ông hơn nửa thế  kỷ nay. Còn nàng là luật sư phụ trách về tài sản và thuế của   ông đã hơn ba năm nay. Với tuổi ba mươi tám, Sarah là cổ   đông của công ty từ hơn hai năm nay và khi luật sư của ông   chết đi, ông trở thành khách hàng của nàng.

Stanley sống khá lâu hơn rất nhiều người. Ông đã chín  mươi tám tuổi. Đôi lúc thật khó tin ông lại thọ đến như   vậy. Trí óc ông vẫn còn minh mẫn, ông đọc rất nhiều và hiểu rõ mọi sắc thái, sự thay đổi của luật thuế hiện hành.   Ông  là  khách  hàng  đầy  thử  thách  và  vui  tính.  Stanley Perlman rất có tài trong công việc kinh doanh. Điều duynhất thay đổi nơi ông là  cùng với năm tháng, cơ thể ông  suy nhược, nhưng tinh thần thì không. Hiện ông nằm liệt  giường, ông nằm như thế đã gần bảy năm nay. Năm y tá  thay phiên chăm sóc cho ông. Ba người thường xuyên mỗi  phiên tám giờ, còn hai người  dự bị  để thay khi cần. Ông  được thoải mái hầu hết thời gian và đã nhiều năm nay ông  không rời khỏi nhà. Sarah lúc nào cũng thích ông, mến  phục ông, nhưng nhiều người khác cho rằng ông dễ nổi  giận và hay gắt gỏng. Nàng nghĩ rằng ông là người đáng  trọng. Nàng đưa cho tài xế địa chỉ của Stanley ở Scott Street.  Xe chạy qua khu tài chính San Francisco nườm nượp xe  cộ, rồi chạy về phía tây của thành phố, đến khu Pacific  Heights, nơi ông sống trong ngôi nhà ông mua để đầu tư  suốt bảy mươi sáu năm nay.

Khi họ lên đồi Nob Hill để đến phố California Street,  mặt trời chiếu rực rỡ, nhưng nàng biết khi lên cao, thời tiết  có thể thay đổi khác đi. Ở trên phố này, sương mù thường  dày đặc phủ kín khắp nơi ngay cả khi ở phố dưới trời nắng  ấm. Sarah mang đến cho Stanley một số giấy tờ để ông ký,  chúng không có gì quan trọng. Ông thường thêm vào di  chúc, lúc nào ông cũng sắp sửa để chết và trước đó lâu  cũng đã thế rồi. Nhưng dù thế, mỗi khi ông có vẻ sắp sửa từ  giã cõi đời vì bệnh nặng nguy kịch, thì ông lại bình phục,  khiến cho ông càng thêm sầu não. Sáng hôm nay ông gọi  đến nàng, nhắc cho nàng nhớ giờ hẹn, ông báo cho nàng  hay rằng ông cảm thấy yếu người suốt mấy tuần qua và ông  cảm thấy mình không còn sống lâu nữa.

- Đừng dọa tôi, Stanley - nàng vừa đáp vừa bỏ giấy tờ  cho ông ký vào cặp – Ông sẽ sống lâu hơn chúng tôi.

Thỉnh thoảng nàng buồn cho ông, nhưng không có gì nơi  ông làm cho nàng chán nản và hiếm khi ông than thân trách  phận. Ông vẫn ra lệnh cho các y tá đọc báo New York Times  và  Wall Street Journal hàng ngày, cũng như đọc báo địa  phương. Ông thích ăn bánh sandwich nhân thịt bò hun khói  tẩm nhiều gia vị và thịt bò băm viên, kể chuyện thời mới  lớn của mình ở Miệt Dưới phía Đông của New York một  cách chính xác, hấp dẫn. Ông đến San Francisco lúc mười  sáu tuổi vào năm 1924, ông rất lanh lợi trong việc tìm việc  làm, hợp tác làm ăn với những người chính đáng, nắm bắt  thời cơ và tiết kiệm tiền bạc. Ông mua bất động sản, luôn  luôn trong những hoàn cảnh bất thường, nhằm lúc sa cơ thất  vận của kẻ khác, ông thẳng thắn xác nhận như thế và buôn  bán, kiếm lời rất nhiều. Trong thời suy thoái kinh tế, khi  những người khác thua lỗ thì ông kiếm được rất nhiều tiền. Ông là hình ảnh của người thân tự lập thân.

Bình luận

Chưa có bình luận...
Gửi Bình luận

Sách cùng thể loại

Sách cùng tác giả

Thông báo !

Quý khách đã hết thời gian xem thử. Để xem tiếp quý khách vui lòng mua hoặc đăng ký gói.