- Sách Lịch Sử
- Sách Thiếu Nhi
- Văn Hóa – Xã Hội
- Phiêu Lưu – Viễn Tưởng
- Kiếp Hiệp – Cổ Trang
- Kinh Doanh – Đầu Tư
- Chăm Sóc Sức Khỏe – Làm Đẹp
- Nhân vật - Sự kiện
- Truyện Cổ Tích – Ngụ Ngôn
- Thơ – Tản Văn – Tùy Bút
- Tiểu Thuyết Tình Cảm Lãng Mạn
- Ngôn Tình
- Kỹ Năng – Sống Đẹp
- Truyện Ngắn – Bút Ký
- Sách Nuôi Dạy Con
- Trinh Thám – Kinh Dị
Giới thiệu
Nhiều người lấy làm lại cứ hỏi nhau tại làm sao ông nghị Đào độ này thích tổ tôm thế.
Kể cũng lả việc quái gở thực? Vì xưa nay ông ấy chúa ghét đánh bạc. Đến ngay như lũ trẻ nhà ông ấy ngày tết, túm tụm lại, đánh tam cúc một xu bốn cây với nhau, mà ông cũng cấm nữa là?
Còn ông, thì đố ai thấy ông chầu rìa một đám bạc nào. Ông thường nói:
- Đánh bạc, vừa hại tiền, vừa hại thì giờ, vừa hại sức khoẻ. Nhà nào mà bố mẹ hay mê man cờ bạc, thì con trai hư đằng con trai, con gái hư đằng con gái. Chẳng thế, cứ bắc kiềng lên lưng tôi mà đun!
Thế mà sau khi ông goá vợ được vài tháng, thì ông mê tổ tôm như điếu đổ.
Có người bảo ông mới được làm nghị viên, nên học cách giao thiệp. Nhưng đánh tổ tôm nào phải cách giao thiệp? Vả ngày hội đồng dân biểu họp nào có phải các ông nghị đến hội quán Khai Trí Tiến Đức để đánh tổ tôm đâu?
Vậy thì chắc rằng bà nghị mất, ông đâm buồn. Buồn thì phải tìm cách tiêu khiển. Rượu không biết uống, phiện không biết hút, gái không biết chơi, thì ông có thỉnh thoảng đánh canh tổ tôm, có hại gì? Không hại nhất, là ông chưa có con trai hay con gái lớn.
Tổ tôm, ông mới học hơn một tháng. Nhưng ngay từ lúc mới học, ông đã dám ngồi một chân. Ông chỉ đánh ở nhà cụ Chánh Bá. Ở chỗ khác, dù có lập cuộc tổ tôm mà thiếu một chân, thì giá họ có mời rã bọt mép, cũng không khi nào ông ngồi đánh. Có lẽ vì ông không chịu tiếng bê tha chăng
Nhiều lúc, ông sang nhà cụ Chánh Bá, rồi cho người đi mời con bạc đến. Có khi cụ Chánh Bá không tiền ông cũng cố ép cho vay để cụ đánh. Nhưng không mấy khi ông nhớ nợ. Cụ Chánh Bá muốn để đến bao giờ ông cũng không nhắc đòi.
Vậy mà ông chỉ đánh bạc để cầu vui thôi, chứ không mấy khi ông ngồi nóng chỗ. Ông cầm bài độ dăm bẩy ván, khi đã góp tiền đâu vào đấy, là ông mượn người đánh hộ. Rồi hoặc về nhà, hoặc đi có việc đâu một lúc lâu mới lại đến. Làng để ý vào cây bài quá, nên không ai hỏi nhau xem ông đi đâu.
Sách cùng thể loại
-
Những năm tháng yêu lầm P2
-
Café Với Người Nổi Tiếng
-
Phần 2 - Phía Đông Mặt Trời
-
Phần 1 - Phía Đông Mặt Trời
-
Nơi Trái Tim Trở Về
-
Giã Từ Nước Mắt
-
Tình Yêu Cuối Cùng
-
Đường Cùng - Nơi Khởi Đầu Cho Cuộc Sống Mới
-
Chuyện Tình Dưới Nhành Cây Tầm Gửi
-
Thiên Đường Đã Hết Chỗ - Những Câu Chuyện Hài Hước Đặc Sắc
Bình luận